Gặp gỡ Lương Ngọc Hà Mi, sinh viên năm ba chuyên ngành Quan hệ quốc tế của trường Đại học Ngoại ngữ – Tin học TP. Hồ Chí Minh, dù hoàn toàn khiếm thị, Hà Mi không chỉ thể hiện khả năng vượt qua mọi khó khăn mà còn truyền tải những thông điệp mạnh mẽ về sự tự tin và lòng nhân ái. Em đang âm thầm lan tỏa tầm quan trọng của kiến thức sơ cứu, khuyến khích mỗi người trong chúng ta hãy quan tâm và trang bị cho mình những kỹ năng cần thiết để hỗ trợ người khác trong những tình huống khẩn cấp. Sự kiên cường và nhiệt huyết của Hà Mi thực sự là nguồn động lực cho tất cả chúng ta.
Tại sự kiện Kỷ niệm 10 năm thành lập của Survival Skills Vietnam (SSVN), Hà Mi đã tham dự và hát tặng tại sự kiện, Hà Mi còn có những chia sẻ đầy thú vị về sơ cấp cứu – một chủ đề rất thiết thực và cần thiết trong cuộc sống hàng ngày.

Chào Hà Mi, là một cựu học viên xuất sắc của SSVN, em hãy chia sẻ cho mọi người về hành trình của em đến với SSVN để học sơ cấp cứu như thế nào? Những trải nghiệm và lý do của em chắc chắn sẽ truyền cảm hứng cho những bạn trẻ khác đang tìm kiếm con đường phát triển bản thân và giúp ích cho cộng đồng.


Em biết đến SSVN khi đang tìm kiếm một nơi tổ chức khóa học sơ cấp cứu phù hợp với người khiếm thị. Trong quá trình tìm kiếm, em vô tình bắt gặp thông tin về chương trình này. Điều làm em ấn tượng là phương pháp giảng dạy linh hoạt, thay thế các hoạt động quan sát bằng cách cảm nhận qua xúc giác và thực hành thực tế. Đây là lý do chính khiến em quyết định tham gia khóa học để thử nghiệm và học hỏi.
Em có thể chia sẻ những trải nghiệm nổi bật, những kỹ năng mới mà em đã học được, cũng như cảm xúc của mình sau khi hoàn thành khóa học. Những điều này không chỉ giúp em mà còn có thể truyền cảm hứng cho những người khác muốn tìm hiểu về sơ cấp cứu?
Em cảm thấy rất may mắn khi được tham gia khóa học tại SSVN. Các giảng viên và trợ giảng rất tận tâm, kiên nhẫn hướng dẫn từng bước. Những phương pháp giảng dạy được thiết kế riêng cho người khiếm thị, như cho cảm nhận thao tác qua xúc giác hay thực hành nhiều lần, đã giúp em tiếp thu bài học dễ dàng hơn. Không chỉ học về kỹ năng, em còn cảm nhận được sự quan tâm và khích lệ, giúp em thấy tự tin hơn vào khả năng của mình.
Trong quá trình học tập, đặc biệt là với vai trò là một người khiếm thị, em đã gặp không ít thách thức. Em có thể chia sẻ rõ hơn về những vấn đề mà em đã phải đối mặt không?
Ban đầu, việc làm quen với các thao tác phức tạp như xác định đúng vị trí tim hay thực hiện động tác ép tim khiến em khá lúng túng. Là người khiếm thị, em không thể quan sát các động tác mẫu mà chỉ có thể cảm nhận qua xúc giác và sự mô tả của giảng viên. Tuy nhiên, nhờ vào sự hỗ trợ tận tình và việc thực hành liên tục, em đã vượt qua những khó khăn này và dần tự tin hơn.
Em đã có cơ hội áp dụng những kỹ năng nào từ khóa học vào cuộc sống hàng ngày của mình chưa? Nếu có, em có thể chia sẻ một vài ví dụ cụ thể về cách mà những kỹ năng đó đã giúp ích cho cuộc sống của em không ?
Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất là khi em áp dụng kiến thức đã học để hướng dẫn một người thân xử lý tình huống hóc dị vật. Thay vì hoảng sợ, em bình tĩnh giúp họ cúi người về phía trước, sau đó khuyến khích họ ho mạnh để đẩy dị vật ra ngoài. Nếu không thành công, em đã chuẩn bị sẵn sàng các bước tiếp theo, như hỗ trợ họ giữ bình tĩnh và liên hệ bác sĩ. Qua tình huống này, em nhận ra rằng, chỉ cần nắm vững kỹ năng, ngay cả người khiếm thị cũng có thể giúp ích rất nhiều trong các tình huống khẩn cấp.
Việc học sơ cấp cứu có giúp em cảm thấy tự tin hơn trong việc giúp đỡ người khác không? Nếu có, cụ thể là như thế nào?
Sau khóa học, em cảm thấy tự tin hơn nhiều khi đối mặt với các tình huống cần sơ cấp cứu. Em có thể hướng dẫn người sáng mắt thực hiện đúng các thao tác hoặc trực tiếp xử lý nếu cần. Chẳng hạn, em biết cách kiểm tra hơi thở của nạn nhân bằng việc cảm nhận bụng hoặc ngực của họ, hoặc thực hiện động tác ép tim một cách chính xác. Sự tự tin này không chỉ đến từ kiến thức mà còn từ cảm giác rằng em có thể trở thành người hỗ trợ thay vì chỉ là người được giúp đỡ.
Em có lời khuyên nào cho những người khiếm thị khác muốn tham gia vào các khóa học sơ cấp cứu hoặc các hoạt động tương tự không?
Nếu có một lời khuyên, em muốn gửi gắm rằng: “Đừng ngại thử sức.” Nhiều người nghĩ rằng người khiếm thị không cần học sơ cấp cứu vì luôn có người sáng mắt giúp đỡ. Nhưng thực tế, việc biết cách bảo vệ bản thân và hỗ trợ người khác trong những tình huống khẩn cấp sẽ giúp chúng ta cảm thấy tự chủ hơn. Đừng để nỗi sợ cản trở bạn. Hãy mạnh dạn tham gia, vì chỉ cần có quyết tâm và sự hỗ trợ phù hợp, bạn sẽ làm được những điều mà mình chưa từng nghĩ tới.
Em có dự định gì sau khi hoàn thành khóa học này? Có dự định nào liên quan đến lĩnh vực y tế hay tình nguyện không?
Sau khóa học, em dự định sẽ kết nối với các mái ấm, trường khuyết tật và các tổ chức cộng đồng để tổ chức các buổi hướng dẫn sơ cấp cứu dành riêng cho người khiếm thị. Em hy vọng sẽ góp phần giúp cộng đồng tự tin hơn với kỹ năng sinh tồn, đồng thời nâng cao nhận thức rằng người khiếm thị cũng có thể làm được rất nhiều điều. Ngoài ra, em mong muốn tham gia các dự án tình nguyện liên quan đến sơ cấp cứu, vì em tin rằng kỹ năng này không chỉ cần thiết mà còn có thể cứu sống nhiều mạng người.
Cảm ơn em rất nhiều về cuộc trò chuyện thân mật này. Hy vọng rằng những chia sẻ của em về sơ cấp cứu sẽ được lan tỏa rộng rãi cho cộng đồng, đặc biệt là cho những người yếu thế. Bất cứ ai cũng có thể HỌC sơ cấp cứu để giúp mọi người và bảo vệ sức khỏe cho chính mình và những người xung quanh!